Read more »
Howen Media
Cuộc Sống Nhìn Từ Ô Cửa Thiền
Tác giả: Vô Thường
062. Nhẹ Mới Thoát Khỏi Trầm Luân
Thân người như lọ gốm:
cố sơn phết sặc sỡ đến đâu, cố nâng niu bảo vệ kỹ lưỡng thế nào, đến một
ngày cũng rơi xuống vực sâu sinh tử, vỡ nát.
Một lớp rong rêu
tháng năm, một dòng thời gian lạnh như nước, một lớp bụi mờ như khói như sương,
phủ kín cả kiếp người dung dị.
Thứ chứa bên trong lọ
gốm là những gì người ta đã gom góp thật lâu, và bên trong tấm thân tứ đại là
thức Alaya cất chứa trong đó ánh mắt, nụ cười, lời nói, toan tính, việc làm cả
đời người.
Nơi cuối thôn có một vực sâu rất sâu, mùa mưa về, đầy nước. Có người trong thôn mang theo lọ gốm to chứa đầy dầu đến bờ vực ném xuống. Lọ gốm vỡ, từng mảnh gốm chìm xuống tận đáy vực, nhưng dầu bên trong sẽ len lỏi nổi lên trên mặt nước.
(Viết lại từ một đoạn Kinh)
Thời gian như dòng nước
chảy.
Cuối cùng, chỉ những gì
nhẹ hơn trần tục mới thoát khỏi trần tục. Chỉ những gì nhẹ hơn nước mới nổi được
trên mặt nước. Chỉ những gì thật nhẹ mới không bị trầm luân.
Xem Tiếp Lời Kinh Trong Lòng Bàn Tay 063 – Quay Về Mục Lục
0